Trong Excel 2019, có ba kiểu tham chiếu chính được sử dụng: tham chiếu tuyệt đối, tham chiếu tương đối và tham chiếu hỗn hợp. Dưới đây là mô tả chi tiết về từng kiểu tham chiếu:
1. Tham chiếu tuyệt đối (Absolute Reference): Khi bạn sử dụng tham chiếu tuyệt đối, bạn cố định địa chỉ ô trong công thức, dẫn đến việc ô được tham chiếu không thay đổi khi sao chép công thức sang vị trí khác trong bảng tính. Tham chiếu tuyệt đối được ký hiệu bằng ký hiệu đô la ($). Ví dụ, $A$1 sẽ là một tham chiếu tuyệt đối đến ô A1.
2. Tham chiếu tương đối (Relative Reference): Khi bạn sử dụng tham chiếu tương đối, địa chỉ ô trong công thức không được cố định, mà sẽ thay đổi tương ứng khi công thức được sao chép sang vị trí khác trong bảng tính. Tham chiếu tương đối không cần ký hiệu đặc biệt. Ví dụ, A1 sẽ là một tham chiếu tương đối đến ô A1, và khi sao chép công thức này sang ô B1, công thức sẽ tự động thay đổi thành B1.
3. Tham chiếu hỗn hợp (Mixed Reference): Tham chiếu hỗn hợp kết hợp cả tham chiếu tuyệt đối và tham chiếu tương đối trong cùng một địa chỉ ô. Bạn có thể cố định một phần của địa chỉ ô và để phần còn lại là tương đối. Ví dụ, $A1 là một tham chiếu hỗn hợp, trong đó cột A được cố định, nhưng hàng được thay đổi tương ứng khi công thức được sao chép sang các hàng khác.
Bằng cách sử dụng các kiểu tham chiếu này, bạn có thể tạo các công thức linh hoạt trong Excel 2019 và dễ dàng thực hiện các tính toán dựa trên các ô khác nhau trong bảng tính.
4. Tham chiếu hỗn hợp tương đối/tuyệt đối (Mixed Relative/Absolute Reference): Đây là một kiểu tham chiếu kết hợp giữa tham chiếu tương đối và tham chiếu tuyệt đối, cho phép bạn cố định một phần của địa chỉ ô theo cột hoặc hàng, trong khi phần còn lại là tương đối. Khi sao chép công thức có tham chiếu hỗn hợp này, phần được cố định sẽ không thay đổi, trong khi phần tương đối sẽ thay đổi tương ứng khi công thức được sao chép sang vị trí khác trong bảng tính. Để tạo tham chiếu hỗn hợp tương đối/tuyệt đối, bạn sử dụng ký hiệu đô la ($) để cố định một phần của địa chỉ ô, nhưng không sử dụng ký hiệu đô la cho phần còn lại. Ví dụ, $A1 là một tham chiếu hỗn hợp tương đối/tuyệt đối, trong đó cột A được cố định, nhưng hàng thay đổi tương ứng khi công thức được sao chép sang các hàng khác.
Bằng cách sử dụng kiểu tham chiếu hỗn hợp tương đối/tuyệt đối, bạn có thể tạo các công thức mạnh mẽ trong Excel 2019. Điều này cho phép bạn cố định một phần của địa chỉ ô để duy trì liên kết với một ô cụ thể, trong khi vẫn cho phép phần còn lại của địa chỉ ô thay đổi linh hoạt theo vị trí trong bảng tính.
5. Tham chiếu dạng kết hợp (Structured Reference): Đây là một kiểu tham chiếu đặc biệt trong Excel 2019, được sử dụng trong các bảng dữ liệu có cấu trúc, chẳng hạn như bảng dữ liệu có tiêu đề và các cột được đặt tên. Tham chiếu dạng kết hợp cho phép bạn tham chiếu đến dữ liệu trong bảng theo tên của các cột hoặc tiêu đề của bảng, giúp công thức trở nên dễ đọc và dễ hiểu hơn. Bạn có thể sử dụng các hàm và toán tử kết hợp với tham chiếu dạng kết hợp để thực hiện các tính toán trên dữ liệu trong bảng dễ dàng hơn.
Ví dụ, trong một bảng dữ liệu có tiêu đề, bạn có thể sử dụng tham chiếu dạng kết hợp để tham chiếu đến một cột cụ thể bằng cách sử dụng tên của cột. Ví dụ, “=SUM(Sales[Amount])” sẽ tính tổng các giá trị trong cột “Amount” của bảng dữ liệu “Sales”. Bằng cách sử dụng tham chiếu dạng kết hợp, bạn có thể linh hoạt thay đổi cấu trúc của bảng dữ liệu mà không cần điều chỉnh lại các công thức liên quan.
Tham chiếu dạng kết hợp cung cấp tính linh hoạt và khả năng tổ chức dữ liệu trong Excel 2019, đặc biệt là khi làm việc với các bảng dữ liệu lớn và phức tạp. Bằng cách sử dụng kiểu tham chiếu này, bạn có thể tạo các công thức dễ đọc, dễ hiểu và dễ quản lý trong bảng tính.
6. Tham chiếu dạng tên (Named Reference): Tham chiếu dạng tên cho phép bạn đặt tên cho một ô, một dãy ô hoặc một phạm vi dữ liệu trong bảng tính. Bằng cách sử dụng tên đó, bạn có thể tham chiếu đến dữ liệu trong công thức thay vì sử dụng địa chỉ ô. Tham chiếu dạng tên giúp công thức trở nên dễ đọc, dễ hiểu và dễ quản lý hơn, đặc biệt là khi làm việc với các bảng tính phức tạp.
Để đặt tên cho một ô hoặc một phạm vi dữ liệu, bạn có thể sử dụng hộp tên trong thanh công cụ hoặc sử dụng các lệnh trong tab “Formulas” trên thanh đa chức năng. Sau khi đặt tên cho dữ liệu, bạn có thể sử dụng tên đó trong các công thức thay vì sử dụng địa chỉ ô. Ví dụ, nếu bạn đặt tên cho ô A1 là “Revenue” và ô A2 là “Expenses”, bạn có thể sử dụng “=Revenue – Expenses” thay vì “=A1 – A2” trong công thức.
Tham chiếu dạng tên giúp tạo sự linh hoạt và dễ quản lý trong việc tham chiếu đến dữ liệu trong bảng tính. Nó cũng giúp giảm thiểu sự phụ thuộc vào địa chỉ ô cụ thể, giúp công thức dễ dàng thích ứng với các thay đổi cấu trúc của bảng tính. Bằng cách sử dụng tham chiếu dạng tên, bạn có thể tạo các công thức linh hoạt và dễ đọc trong Excel 2019.